Hồi xuân: Những truyện ngắn mới nhất

0.00 Xếp hạng0 Đánh giá
Nhà xuất bản: Văn nghệ
Ngày xuất bản:
Thể loại: Văn học Việt Nam
Tác giả:
Số trang: 235 trang
Từ khóa: Truyện ngắn
Ngôn ngữ: Tiếng Việt

Thông tin lưu trữ

Kho sách: Nhà riêng
Vị trí: C5

Giới thiệu sách

 Hồi xuân – tuyển tập những truyện ngắn mới nhất của Nhà văn Lý Lan, hội tụ 22 truyện ngắn hay của chị như: Mơ Ước Hoang Đường, Pha Lê, Bông Vạn Thọ, Tâm Hồn, Hồi Xuân, Romeo Và Juliet, Hạnh Phúc Chơn Kinh, Phương Pháp Hiện Thực, Tình Chỉ Đẹp…, Cấm Sơn, Cảm Giác , Lòng Hồ, Xuân Thì, Kết Thúc Có Hậu, Núi Không, Tại Sao Anh Làm Điều Đó? Bé Xuân Về, Phi Trường Đài Bắc, Đường dài hạnh phúc, Bạn, Truyện ma, Một đời… Mỗi truyện là một lát cắt từ bản thân tác giả, là những dòng “tự bạch” của chị gửi đến bạn đọc??...

“Ông chồng bắt đầu nuôi một ước mơ hoang đường từ khi cô gái giúp việc đến ở nhà. Ông ấp ủ nó (ước mơ chứ không phải cô gái) vào những buổi sáng nằm nướng trên giường khi vợ đã dậy, và như thông lệ suốt hai mươi bảy năm qua, dành ba mươi phút duy nhứt trong ngày cho bản thân, theo lời bà nói.

Lúc đó ông duỗi thẳng người, dạng chân tay thoải mái trên cái giường đôi hơi nhỏ. Âu đó cũng là một trong những cái bẫy ông đã tự cài đặt rồi tự mắc kẹt suốt đời. Hồi mới cưới, ông không muốn chi nhiều tiền mua cái giường kích thước giường vua như vợ đòi, nên nói là ông thích cái giường nhỏ để vợ chồng luôn cận kề nhau. Cách đây ít lâu, khi cả ông lẫn bà đều tăng trọng đáng kể (ông tăng 20 kí, bà 15 kí, so với thuở ban đầu), cái giường hiển nhiên trở nên chật chội. Nhưng khi ông nói chuyện sắm một cái giường mới để nằm rộng rãi thoải mái thì ba ưu sầu cay đắng: bây giờ ông không muốn cận kề vợ mình nữa, nằm cạnh bà già mập xấu. Thôi thì ông cứ sắm giường riêng mà nằm (với ai đó), còn bà thì xin được (ngậm ngùi) chết trên cái giường mình đã từng hạnh phúc.

Ước mơ hoang đường trở thành niềm an ủi của ông những buổi sáng nằm ngủ nướng trên giường. Đó là ba mươi phút duy nhứt trong ngày ông được là chính bản thân ông. Hai mươi ba giờ rưỡi còn lại của mỗi ngày, ông không biết ông là ai hoặc không biết tại sao ông lại sắm vai của thằng hề này hay thằng người nộm kia.

Không, ông không cay đắng hay ngậm ngùi gì cả. Từ lâu ông đã quen nhường ráo cho vợ cái gì bà tự nhận cho bà. Nhờ đó mà ông có được niềm an ủi lớn nhứt - được vợ chừa cho những gì bà không chuộng, những thứ bà cho là tầm thường, nhảm nhí, dung tục. Ông trở thành một con người không mong ước gì hơn được ăn ngon, ngủ yên, thoả mãn vài thú vui riêng khi không có vợ kề bên. Tức là khi bà ở trong buồng tắm, hoàn toàn yên trí chồng mình vẫn còn nằm ở buồng ngủ bên cạnh.” - Trích Hồi Xuân.

Nhận xét

Các trường bắt buộc được đánh dấu *. Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.